Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
Mở Ứng Dụng Shopee để mở khóa toàn bộ chương truyện!
GẢ CHO HẦU GIA BỊ LIỆT
Chương 5
Sương nương vì lo cho tính mạng của mình và Tạ Ích Quân, liền làm chứng giả.
Bà cũng nhận ra, người duy nhất biết bí mật này đã c/h/ế/t. Dù bà muốn Tạ Cửu Tự trở thành thái tử, cũng chẳng thể thực hiện được.
Sau đó, vì không chịu nổi sự giày vò của lương tâm, bà đưa Tạ Thất Minh về phong địa, thanh tu trong chùa.
Mẫu thân ta là người đầu tiên phát hiện có điều bất thường, nhiều lần ra vào hoàng cung và Đại Lý Tự, dần dần phát hiện ra sự thật.
Ngày cuối cùng, trước khi rời đi đến Đại Lý Tự, ta ôm lấy chân mẫu thân nũng nịu: “Mẫu thân, sao người không ở bên Di Đường?”
“Mẫu thân có việc quan trọng phải làm.”
Bà xoa đầu ta, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Di Đường biết sau này sẽ gả cho ai không?”
“Biết ạ. Là Tạ Cửu Tự.”
“Mẫu thân cậu không còn nữa, chúng ta phải bảo vệ cậu ấy thật tốt.”
Giọng bà thoáng ngập ngừng: “Nếu sau này mẫu thân cũng không còn, Di Đường nhất định phải thay ta bảo vệ cậu ấy.”
“Dạ.”
Mẫu thân ta qua đời trên đường tới Đại Lý Tự.
Những vụ án cũ lẽ ra đã bị vùi lấp, cho đến khi một tín vật xuất hiện, phá tan sự im lặng…phượng trâm của tiên hoàng hậu.
Trên đó dính chút bùn đất cũ, chính là loại đất từ ngự hoa viên, vận chuyển từ Tây Bắc để trồng hoa.
Tạ Cửu Tự dựa vào phượng trâm mà điều tra lần nữa, cuối cùng lần ra được hoàng huynh của mình.
Tạ Ích Quân kinh sợ. Hắn biết, người em trai này không thể giữ lại.
Thế nên mới có màn thích sát trong buổi săn mùa thu.
Tạ Cửu Tự mạng lớn, nhưng nếu liệt cũng tốt.
Ngay lúc đó, Tạ Ích Quân lại phát hiện ra tiểu nữ của nhà họ Tô đang điều tra về cái c/h/ế/t của mẫu thân mình.
Hắn liền nghĩ, tiện một công xử lý tất cả.
Hắn từng bước toan tính, đẩy mọi tội lỗi lên người Sương nương, để mình thoát tội.
Nhưng không ngờ, diễn biến lại vượt ngoài dự liệu của hắn.
Một trong những biến số chính là, Tạ Thất Minh…người nhìn như cùng một chiến tuyến với hắn.
12
Tạ Ích Quân viết chiếu thư nhận tội, sau đó tự kết thúc đời mình bằng một chén rượu độc.
Sương thái phi ngay hôm đó đã tự sát trong đại điện. Tạ Thất Minh không nói một lời, lặng lẽ thu xếp hậu sự cho bà.
Những người của Đại Lý Tự bị thay đổi toàn bộ, đồng thời một số đồng đảng của Tạ Ích Quân cũng bị giam vào ngục.
Điều đau đầu nhất lúc này là: Ai sẽ lên làm hoàng đế?
Tiên hoàng không để lại nhiều con cái. Ngoài Tạ Ích Quân và hai người nữa, còn có lão Tam và lão Ngũ. Nhưng lão Tam đã sang nước khác làm phò mã, lão Ngũ thì phiêu bạt khắp nơi, chỉ còn lại Tạ Cửu Tự và Tạ Thất Minh.
“Ta không làm.”
Tạ Cửu Tự từ chối thẳng thừng: “Để lão Thất làm đi.”
Ta không đồng ý: “Tạ Thất Minh bề ngoài nhìn như ánh trăng dịu dàng, nhưng trong lòng lại xấu xa không ít. Ngài nghĩ xem, hắn biết rõ nội tình, cố tình đưa tín vật để dẫn dắt ngài điều tra tiếp.”
“Chưa kể, hắn phản bội chính sinh mẫu và huynh trưởng mình. Đến lúc Sương thái phi qua đời, ngài có thấy hắn rơi giọt nước mắt nào đâu? Có thể thấy hắn là người bạc tình bạc nghĩa.”
“Nhỡ đâu hắn lên ngôi, nhìn chúng ta không thuận mắt, liền xử lý luôn thì sao?”
Tạ Cửu Tự trầm ngâm suy nghĩ.
Tạ Thất Minh ngồi bên cạnh, mặt mày đen kịt:
“... Giờ nói xấu người ta mà không cần tránh mặt nữa hả?”
Ta và Tạ Cửu Tự tiếp tục chơi cờ, không thèm để ý đến hắn: “Vậy ngươi không định giải thích hợp lý chút sao?”
Tạ Thất Minh chỉ cười cười, quay người tựa vào ghế nằm, nhẹ nhàng đung đưa.
Một lúc lâu sau, hắn chậm rãi lên tiếng: “Nếu không có ý của mẫu phi, ta làm sao có được tín vật đó?”
“Mẫu phi trở về, là ôm quyết tâm phải c/h/ế/t.”
Mùa đông đã đến, lá rụng đầy đất.
Cơn gió lướt qua, ta và Tạ Cửu Tự nhìn nhau, trong mắt cả hai đều đầy cảm xúc.
13 – Phiên ngoại
Sau khi Tạ Thất Minh lên ngôi, Tạ Cửu Tự dù đôi chân đã hoàn toàn hồi phục nhưng vẫn ngày ngày ngồi xe lăn, tuyên bố với bên ngoài rằng mình vẫn bị liệt, để thanh trừng những tay chân của hoàng đế cũ.
Còn cuộc sống của ta thì chẳng dễ chịu gì, muốn hòa ly nhưng không thành, lại còn bị hắn biến giả thành thật.
“Nhọc phu nhân rồi.”
Tạ Cửu Tự ngồi lại vào xe lăn, ung dung buộc thắt lưng.
Ta kéo chăn lên, vừa thẹn vừa tức: “Đồ c/h/ế/t liệt giường!”
Hắn khẽ nhướng mày, môi cong nhẹ: “Phu nhân chẳng phải đang ám chỉ điều đó sao? Cởi quần bổn hầu rất thuần thục, lại nói muốn hòa ly. Bổn hầu còn tưởng phu nhân đang giận dỗi, vì cảm thấy bị lạnh nhạt?”
“Ngài nói rõ ràng cho ta!”
Ta trừng mắt nhìn hắn: “Cởi quần ngài là để xem vết sẹo có mờ đi chút nào không!”
“Chẳng khác là mấy.”
Ta nghẹn lời, quay đầu đi không thèm nói với hắn.
Rốt cuộc là ai đã tung tin đồn hắn bị liệt?
Rõ ràng khỏe mạnh đến mức cày thêm hai mẫu ruộng cũng dư sức!
Ánh bóng phía trước đột nhiên phủ xuống.
Mái tóc đen buông lơi trước mặt ta, gương mặt Tạ Cửu Tự tiến sát lại gần.
Hắn mỉm cười: “Lúc nãy chưa hầu hạ phu nhân thoải mái sao?”
Ta: “?”
Ngay giây sau, hơi thở quen thuộc của hắn lại xâm chiếm lấy ta.
“Bổn hầu sẽ “cày ruộng” thêm một chút. Phu nhân đừng giận nữa nha.”
[Hoàn] – Một follow, một like, một bình luận là niềm động lực to lớn đối với team Góc nhỏ của Ngưu. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!