Phía Sau Cánh Cửa Văn Phòng

Chương 3



Cộng thêm cái vẻ ngoài giả vờ tử tế, nội tâm thối rữa, tôi thật sự không hiểu nổi năm xưa dì tôi nghĩ gì mà yêu nổi ông ta.

Tôi cố tình nhỏ giọng, nũng nịu: “Nhưng mà anh Triệu ơi, đống tài liệu kia… em làm không xuể thì phải làm sao?”

Triệu Vĩ nheo mắt lại, bước tới nhìn tôi từ đầu đến chân.

Ánh mắt đó khiến toàn thân tôi nổi da gà.

“Chỉ cần tối nay Trần Trần ngoan ngoãn nghe lời, đống tài liệu kia sẽ không cần động vào.”

“Anh sẽ cho em một đêm… sung sướng…”

Tôi cười khúc khích: “Anh Triệu định cho em sung sướng kiểu gì thế? Bạn trai em vẫn còn đang đợi dưới lầu kìa.”

Triệu Vĩ áp sát, cúi đầu ngửi tóc tôi.

“Vậy thì càng kích thích chứ sao? Lát nữa em sẽ biết ngay thôi.”

“Hồi xưa, nhờ khí chất đàn ông của anh mà mới cua được vợ đấy!”

Tôi giả vờ hoảng hốt né tránh.

“Nhưng mà… anh Triệu có vợ, em có bạn trai, thế này… không ổn đâu…”

“Vợ anh giờ đã là bà thím xấu xí rồi, sao mà so được với Trần Trần xinh tươi mơn mởn chứ?”

Tôi làm bộ sắp khóc.

“Em… em vẫn thấy không được…”

Triệu Vĩ bắt đầu mất kiên nhẫn, thô bạo đè tôi xuống ghế sofa.

“Không được cái gì? Không thử sao biết được!”

“Anh Triệu… anh Triệu… anh đừng vội! Cho em chuẩn bị một chút…”

Triệu Vĩ bán tín bán nghi nhìn tôi.

Tôi tiếp tục diễn.

“Anh cũng biết mà, hôm nay bạn trai em đến đón nên em có chuẩn bị chút bất ngờ. Nhưng nếu là anh Triệu, đương nhiên em phải thể hiện phiên bản xinh đẹp nhất rồi.”

“Anh Triệu không được khiến em thất vọng đó nha.”

Tôi nháy mắt với ông ta, ám chỉ chuyện dùng thuốc.

Sau đó lấy điện thoại mở hình ảnh mấy bộ nội y gợi cảm cho ông ta xem.

Triệu Vĩ nuốt nước miếng rõ to, nước dãi suýt nữa rớt lên tay tôi.

“Vậy em mau đi chuẩn bị đi!”

Tôi chạy ra khỏi phòng, trốn ngay ra ngoài cửa.

Xác nhận rõ ràng Triệu Vĩ đã uống thuốc xong, tôi mới chạy tới nhà vệ sinh, gõ cửa liên tục.

“Ra đi, Hạ Hạ!”

5.

Hai tiếng trước.

Lúc Hạ Hạ chuẩn bị tan làm lại chần chừ không đi, ngồi cạnh tôi cứ mãi nhắc đến Triệu Vĩ.

Ban ngày thì còn nói Triệu Vĩ tuy ngoại hình bình thường, nhưng là mẫu đàn ông lý tưởng, có năng lực lại biết chăm lo cho gia đình.

Vậy mà giờ lại đổi giọng, bảo nghe đồng nghiệp cũ kể, ông ta thường xuyên đi tìm gái.

Thật ra, Hạ Hạ là một cậu trai có vóc dáng gần giống tôi.

Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên cái tiêu đề bài viết: “Cậu trai ngây thơ phải lòng ông sếp mẫu mực đã có vợ.”

Tôi nhìn lại Hạ Hạ lần nữa.

Sao nhìn kiểu gì cũng thấy… chị em!

“Cậu thích Triệu Vĩ phải không?”

Cậu ta rất có thể biết Triệu Vĩ đang để ý đến tôi nên mới cố tình nán lại công ty không chịu về.

Không phải ghen thì là gì?

Hạ Hạ tròn mắt, nhìn quanh xác nhận công ty không còn ai, rồi mới hỏi: “Sao cậu biết?”

Biết được Hạ Hạ đã thầm thương trộm nhớ Triệu Vĩ từ lâu, tôi lập tức nảy ra kế hoạch: để họ “toại nguyện”.

Thật ra tôi nào có bạn trai.

Còn mấy bộ nội y đó là do Hạ Hạ đặt hàng trong thành phố, ship hoả tốc đến tận nơi.

Để chắc ăn, còn mua thêm mặt nạ hồ ly lông xù.

Hạ Hạ nấp trong nhà vệ sinh của công ty suốt, chờ thời cơ.

Cậu ta hít hít mùi trên người mình, xác nhận lại lần nữa:

“Đúng là mùi nước hoa cậu hay xịt đó chứ?”

Tôi gật đầu chắc chắn, hơi áy náy: “Tôi đã lắp sẵn camera trong văn phòng của Triệu Vĩ rồi. Tất cả là để giúp dì tôi ly hôn. Cậu chắc chắn không ngại chứ?”

Hạ Hạ hất mái tóc giả một cái, vô cùng phóng khoáng:

“Chuyện ngoài thân thôi. Tôi chỉ muốn có một trải nghiệm đặc biệt với người mình yêu.”

“Nhớ gửi cho tôi bản full HD không che nhé, để tôi giữ làm kỷ niệm.”

Tôi không tiếc gì mà giơ ngón tay cái tán thưởng.

Hạ Hạ đã thay đồ của tôi từ trước, bên trong là nguyên bộ nội y gợi cảm.

Từ phía sau nhìn lại, thật sự rất gợi cảm.

Cậu ta lắc mông bước vào văn phòng Triệu Vĩ, giọng nói yêu kiều: “Anh Triệu, em chuẩn bị xong rồi~”

Phải nói, giọng cậu ta còn uốn éo hơn cả tôi.

Vừa vào, Hạ Hạ đã tắt đèn: “Ngại quá hà~”

Cởi bỏ lớp áo khoác ngoài, dưới ánh đèn lờ mờ, vóc dáng của cậu ta càng thêm mê hoặc.

Triệu Vĩ không rời mắt khỏi người Hạ Hạ lấy một giây, tay đã đặt lên cạp quần.

Tôi dám chắc, ông ta chẳng thấy mặt nạ gì kỳ quặc cả, thậm chí còn thấy thú vị.

Từ màn hình giám sát, tôi thấy hai người nhanh chóng cuốn lấy nhau.

Tôi chụp lại vài tấm rồi gửi cho dì: “Tính cho cháu tai nạn lao động nhé!”

Vì để giúp dì tôi ly hôn thuận lợi, để tên chồng hờ Triệu Vĩ này phải trắng tay rời đi, tôi thật sự đã liều hết mình.

Phim người lớn tôi đã xem nhiều, nhưng phim đồng tính nam mà lại được quan sát tận mắt thì đây là lần đầu.

Chẳng bao lâu sau, Triệu Vĩ bắt đầu thấy có gì đó sai sai: “Sao, sao mà thấy vị trí kỳ lạ vậy nhỉ?!”

Hạ Hạ rên rỉ hai tiếng: “Anh Triệu… em đúng là hơi khác biệt một chút, anh không thích em nữa sao…”

Hai tiếng rên ấy đến cả tôi là con gái còn muốn mềm nhũn người ra, huống chi là Triệu Vĩ – một kẻ đang chịu tác dụng thuốc, dục hoả bùng lên tận não.

Tôi thật sự không chịu nổi nữa, chứng cứ đã có đủ, dì tôi cũng vừa tới dưới lầu.

Tôi gom đồ rồi lặng lẽ xuống dưới.

“Không bắt gian tại trận luôn à?” – tôi hỏi, vừa tu ừng ực một ngụm trà trái cây để xua bớt cảm giác buồn nôn trong lòng.

Dì tôi đảo mắt: “Tự đi bắt thì vui gì. Phải để cả thiên hạ biết bộ mặt thật của hắn mới đã.”

Tôi và em họ sống ở nước ngoài từ nhỏ, vốn chẳng biết gì về ông chồng hữu danh vô thực này của dì.

Cho đến gần đây, tôi tốt nghiệp và quyết định về nước phát triển.

Dì nhớ ra mình còn một ông chồng đang làm quản lý công ty, bèn bảo tôi đi thử phỏng vấn.

Lúc đầu tôi còn sợ dì buồn nên không dám nói thật về con người Triệu Vĩ.

Không ngờ dì nghe xong lại mừng húm.

“Quá tốt rồi Trần Trần, dì đã sớm muốn ly hôn với tên khốn đó, nhưng hắn ta giỏi giả vờ quá, lại dai như đỉa!”

“Dì sống ở nước ngoài, không biết hắn làm ra chuyện gì. Lần này con chịu khó một chút, giúp dì thu thập chứng cứ, để hắn phải ra đi tay trắng.”

Không bao lâu sau, Hạ Hạ cũng lên xe.

Cậu ta cau có, nghiến răng nghiến lợi: “Xong việc rồi, không ngủ mười tiếng chắc không tỉnh lại nổi!”

Quả nhiên, còn đáng sợ hơn cả người thân… là fan cuồng bị vỡ mộng.

6.

Sau màn "biểu diễn", Hạ Hạ chẳng còn che giấu gì trước tôi và dì.

“Mẹ nó, sao Triệu Vĩ uống thuốc rồi mà vẫn là ‘đàn ông mười giây’ thế?!”

“Ngắn, nhỏ, khiến tôi nghi ngờ luôn cả xu hướng của mình!”

“Tanh bành hết rồi, cái hình tượng yêu vợ thương con cũng nát theo luôn! Gớm chết đi được!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...