Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
Mở Ứng Dụng Shopee để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Ác Nữ Phản Diện: Ta Nằm Xuống, Mặc Kệ ... ...!
Chương 3
“Lâm Lang sư muội.” Thẩm Giang Ly hờ hững lên tiếng chào.
Vừa chào hỏi xong, ánh mắt hắn đã lập tức dời về phía ta.
Ta không muốn để Diệp Lâm Lang hiểu lầm thêm nữa, vội vàng lên tiếng giải thích: “Lâm Lang sư muội, ta và Thẩm sư huynh…”
Lời còn chưa kịp dứt, ta đã phát hiện mình bị cấm khẩu.
Ta giận dữ trừng mắt nhìn Thẩm Giang Ly, tên gia hỏa này lại dám hạ Cấm Ngôn Chú với ta!
Hắn mặt dày mày dạn cười với ta, rồi ghé sát vào tai ta, nhỏ giọng thì thầm.
“Nàng muốn giải thích gì chứ? Không cần giải thích đâu. Ta thật sự không thích nàng ta, người ta thích chỉ có mình nàng thôi.”
Giọng hắn tuy nhỏ, nhưng lại không hề cách âm. Diệp Lâm Lang đứng gần đó, đương nhiên cũng nghe rõ mồn một từng chữ.
Sắc mặt nàng ta trong nháy mắt trở nên trắng bệch, giọng nói run rẩy hỏi: “Sư… sư huynh, huynh… huynh đang nói gì vậy?”
Thẩm Giang Ly giơ cao bàn tay đang nắm chặt tay ta.
“Tiểu sư muội, ta và sư tỷ của muội… đã sớm tâm đầu ý hợp.”
“Haizz, nàng ấy cứ mãi hiểu lầm ta có tình ý với muội, ta cũng thật sự rất khổ não đó.”
“Muội mau chóng nói rõ ràng với sư tỷ của muội đi, giữa ta và muội thật sự không có gì cả.”
Nghe đến đây, nước mắt Diệp Lâm Lang như trân châu đứt dây, lã chã rơi xuống đất.
Nàng ta hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật phũ phàng trước mắt, ôm mặt quay đầu bỏ chạy.
Đám đệ tử tông môn đứng xung quanh, chứng kiến toàn bộ màn kịch vừa rồi, đều không khỏi kinh hãi nhìn chằm chằm vào ta và Thẩm Giang Ly.
Ta cảm thấy có chút tuyệt vọng, lần này thì đúng là hết cách giải thích rồi.
5
Trên phi thuyền trở về tông môn.
Ta đứng một mình bên mạn thuyền, lặng lẽ ngắm cảnh.
Bên tai văng vẳng tiếng xì xào bàn tán không ngớt.
“Mọi người nhìn xem, chính là ả ta đó, kẻ đã phá tan mối lương duyên giữa Thẩm sư thúc và Lâm Lang sư thúc.”
“Phì, quả nhiên là cái đồ hồ ly tinh, mặt dày vô sỉ!”
“Ả ta là sư tỷ của Lâm Lang sư thúc đúng không? Đúng là đồ lòng lang dạ sói, dám cướp cả người đàn ông của sư muội mình!”
“Lâm Lang sư thúc và Thẩm sư thúc vốn dĩ còn chưa đến Duyên Sinh Thạch kết duyên, đâu tính là đạo lữ gì, cùng lắm chỉ là đối tượng tin đồn mà thôi.”
“Sao có thể chỉ là tin đồn được chứ? Mọi người không thấy Lâm Lang sư thúc đau khổ đến mức nào sao?”
Mối quan hệ với nam chính đúng là phiền phức, thị phi đồn đại quả nhiên không thể tránh khỏi.
Ta không muốn tiếp tục trở thành trò cười cho thiên hạ, liền rời khỏi mạn thuyền, trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng vừa bước chân đến cửa phòng, một giọng nói đầy phẫn nộ đã vang lên.
“Thời Nam Tinh, ngươi đáng chết! Lại dám ức hiếp tiểu sư muội!”
Một thanh trường kiếm lạnh lẽo bất ngờ đâm thẳng về phía ta.
Phản xạ có điều kiện, ta nghiêng người tránh né, vừa kịp thoát khỏi lưỡi kiếm sắc bén.
Người vung kiếm về phía ta, không ai khác chính là đại sư huynh đáng kính của ta.
Một người đàn ông mà trong miệng vĩnh viễn chỉ có ba chữ: “Thời Nam Tinh, ngươi đáng chết!”
Đại sư huynh nghiến răng nghiến lợi vung kiếm tấn công tới tấp.
“Thời Nam Tinh, ta đã cảnh cáo ngươi rồi. Nếu ngươi còn dám làm tổn thương tiểu sư muội, đừng trách ta vô tình vô nghĩa!”
Tu vi của ta vốn dĩ kém xa hắn, bị hắn truy sát ráo riết như vậy, ta làm sao có thể chống đỡ nổi?
Hắn quả thật không hề nương tay, một kiếm hiểm ác nhắm thẳng vào mệnh môn của ta mà đâm tới.
“Keng!” Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, thanh trường kiếm của đại sư huynh bị một ngọn trường thương khác gạt phăng ra.
Thân thể hắn cũng bị lực đạo mạnh mẽ hất văng ra xa, ngã nhào trên mặt đất.
Thẩm Giang Ly tay cầm trường thương, mặt mày lạnh tanh chắn trước mặt ta.
“Vân Bách, ngươi đang làm cái trò gì vậy hả?”
Đại sư huynh nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt đầy phẫn uất.
“Ta đang giúp tiểu sư muội đòi lại công bằng!”
Thẩm Giang Ly nghe vậy, tức giận đến bật cười: “Ngươi muốn đòi lại công bằng cái gì?”
“Sư huynh, sao huynh còn bênh vực ả ta? Ả ta rõ ràng biết tiểu sư muội một lòng hướng về huynh, vậy mà vẫn dám giở trò đồi bại. Loại người như ả, không xứng đáng ở lại sư môn!”
“Ta nói lại lần nữa, từ đầu đến cuối đều là ta tự nguyện, chuyện này không liên quan đến Nam Tinh. Ngươi nếu muốn đòi công bằng, cứ tìm đến ta là được.”
Đại sư huynh không ngờ Thẩm Giang Ly lại có thể nói ra những lời như vậy, nhất thời ngây người như phỗng.
“Đại sư huynh, ta không cần huynh phải giúp ta đòi lại công bằng gì cả.”
Diệp Lâm Lang không biết từ xó xỉnh nào lại xuất hiện, giọng nàng nghẹn ngào.
Đôi mắt nàng sưng húp vì khóc, thân thể càng thêm yếu đuối mong manh.
Ánh mắt ta vô thức đảo qua đảo lại giữa Diệp Lâm Lang và Thẩm Giang Ly.
Nhìn kỹ lại, vạt áo sau lưng Thẩm Giang Ly vẫn còn vương vài vệt nước ẩm ướt. Hai người này… vừa mới gặp nhau sao?
“Sư huynh, xin huynh sau này đừng làm như vậy nữa. Cũng đừng gây khó dễ cho sư tỷ, được không?”
Diệp Lâm Lang vừa nói vừa liếc nhìn ta, ánh mắt nàng ta tràn đầy vẻ nhẫn nhục chịu đựng.
Đại sư huynh thấy nàng ta như vậy, trong lòng càng thêm xót xa.
Nhưng vì Thẩm Giang Ly vẫn còn ở đó, hắn không dám làm gì ta, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn ta.
“Lâm Lang, lời ta muốn nói, vừa nãy ta đã nói hết với muội rồi. Còn một chuyện nữa, ta muốn thông báo với muội.”
Diệp Lâm Lang cắn chặt môi, rụt rè lên tiếng: “Sư huynh… huynh cứ nói.”
“Sau khi trở về tông môn, ta sẽ bẩm báo với sư tôn, xin người tác thành cho ta và Nam Tinh, cử hành Đại điển Kết Lữ. Ta không muốn sau này còn có người hiểu lầm về mối quan hệ giữa ta và muội, muội hiểu chứ?”
Thân thể Diệp Lâm Lang run lên bần bật, nàng cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong.
“Ta… ta hiểu rồi, sư huynh.”
Diệp Lâm Lang thất thần rời đi, Vân Bách nghiến răng trừng mắt nhìn ta một cái, rồi cũng vội vã đuổi theo bóng dáng nàng.
Thẩm Giang Ly thu hồi trường thương, xoay người nhẹ nhàng vuốt ve gò má ta.
“Nam Tinh, ta sẽ không để nàng phải chịu bất cứ ủy khuất nào đâu…”
Ta kinh hoàng nhìn hắn.
Trong nguyên tác, Đại điển Kết Lữ vốn là do nữ phụ đề xuất.
Ta cứ tưởng rằng chỉ cần mình không nhắc đến, có thể bỏ qua được cái kết cục bi thảm này.
Ai ngờ, vòng đi vòng lại, cuối cùng vẫn là không thể thoát khỏi!
Mà chính tại Đại điển Kết Lữ này, Thẩm Giang Ly sẽ khôi phục lại thần trí.
Rồi trở tay bán nữ phụ cho đám tà tu.
Phải làm sao bây giờ? Ta thật sự hoảng loạn rồi.
6
Ta muốn ngăn cản Đại điển Kết Lữ long trọng này, nhưng nhận ra rằng, ngoài việc đào tẩu lánh nạn, e là vô kế khả thi.