Đại Chiến Chồng, Tiểu Tam, Tiểu Tứ và Bố Mẹ Anh Ta

Chương 7



9

Khi chính thức phân chia di sản, tôi chủ động mời bố mẹ chồng và Tiền Y Văn đến phòng họp công ty, giọng điệu hòa nhã: "Kim Nhất Hào để lại hai công ty, mọi người đều biết rồi. Bất động sản đứng tên anh ấy có thể phân chia là tám căn, đều là biệt thự, tôi đã xem qua, giá cả xấp xỉ nhau, tôi lấy bốn căn, Tiền Bội Văn hai căn, bố mẹ hai căn."

"Bây giờ là chuyện công ty, mọi người muốn lấy công ty hay lấy tiền? Nếu lấy công ty thì phải gánh chịu những khoản nợ của công ty, tôi đoán con số không nhỏ đâu. Nếu muốn tiền thì tôi sẽ bán hai công ty này đi, rồi chia tiền theo tỷ lệ cho mọi người!"

"Lấy tiền!" Mẹ chồng tôi dứt khoát nói, không chút do dự: "Chúng tôi già rồi, ai còn sức mà quản lý công ty nữa? Tiểu Văn còn phải chăm sóc con, đưa cho cô, cô có biết làm không?"

Tôi gọi người của bố tôi đến mua lại công ty của Kim Nhất Hào, ngay tại chỗ, tôi đưa tiền cho Tiền Bội Văn và bố mẹ chồng, giọng đầy vẻ "thấu hiểu": "Anh Nhất Hào mất thật là đáng tiếc, bố mẹ đừng làm ầm ĩ nữa, số tiền chia cho mọi người cũng đủ để sống tốt rồi."

"Những chuyện còn lại, không cần cô quản nữa." Bố chồng tôi khi đến cũng mang theo luật sư riêng, ông ấy quay sang hỏi luật sư: "Vừa rồi Vương Y Nam phân chia có vấn đề gì không?"

Luật sư của bố chồng tôi nói, giọng đầy vẻ ngạc nhiên: "Số tiền mà bà Vương Y Nam chia cho mọi người đã vượt quá tỷ lệ phân chia theo luật, nói cách khác là bà ấy đã cho mọi người nhiều hơn không ít!"

Mẹ chồng tôi trợn mắt, giọng đầy vẻ tham lam: "Đó là điều nó nên làm, theo ý tôi thì tiền của Nhất Hào, một xu cũng không nên chia cho nó!"

Hai công ty làm ăn phát đạt nhất của Kim Nhất Hào trong chớp mắt đã đổi chủ thành họ Vương, bố tôi thì vui mừng khôn xiết, gọi điện thoại cho tôi: "Sau này đừng có giận dỗi bố mẹ nữa nhé con? Đến lúc về nhà rồi, mẹ con nhớ con lắm."

Căn nhà mới của tôi ở ngay gần nhà bố mẹ: "Vâng ạ, con còn có khách muốn đưa về cùng nữa."

Tôi nhìn về phía Tưởng Hiên, người vẫn luôn ở bên cạnh tôi suốt thời gian qua, anh ấy mỉm cười nhìn tôi, trong mắt hình như có ánh lệ.

Anh ấy muốn nói với tôi, cuối cùng mọi chuyện cũng đã kết thúc!

Đúng vậy, kết thúc rồi!

Năm đó, tình cờ gặp Kim Nhất Hào trong bệnh viện, anh ta biết tôi là một cô gái hoạt bát, năng động, dù bị gãy chân nhưng sau khi khỏi bệnh, tôi vẫn không chịu ngồi yên một chỗ. Tôi thích leo núi, tập aerobic, Ashtanga, lướt sóng, tôi cũng thường rủ Kim Nhất Hào tham gia cùng.

Những cô gái mà anh ta từng gặp đều là những người xu nịnh anh ta, tôi là kiểu người mà anh ta chưa từng gặp, cộng thêm gia cảnh môn đăng hộ đối, tôi là đối tượng kết hôn tốt nhất mà anh ta có thể tìm được.

Tôi thích vui chơi, anh ta thích mua đồ bổ.

Kỷ tử ngâm nước không rời tay, tối một chén yến, sáng ra cửa uống một ly rượu huyết hươu, ăn sống hai lát nhung hươu. Gần đây không biết anh ta học được ở đâu, nói canh sâm rất bổ, mỗi ngày còn bắt tôi hầm cho anh ta một bát canh sâm. Da dẻ anh ta ngày càng hồng hào, tinh thần phấn chấn.

Có Tiền Bội Văn vẫn chưa đủ, anh ta rất nhanh đã để ý đến Dương Nguyệt, một sinh viên học múa. Khi họ mới ở bên nhau, anh ta có một cảm giác đặc biệt mới lạ với người mới, buổi sáng ra cửa uống rượu huyết hươu cũng tăng lên thành hai ly. Điều mà anh ta tự hào nhất chính là, anh ta đã đến tuổi trung niên mà vẫn tràn đầy sinh lực, phong độ không hề suy giảm. Anh ta nào biết rằng, cái mà anh ta cho là sinh lực dồi dào đó, đều là đang vắt kiệt sinh mệnh của anh ta.

Xem kìa, tôi chẳng làm gì cả, mà anh ta đã tự mình hành hạ đến chết.

Xin lỗi anh, Kim Nhất Hào, có lẽ anh không biết, đứa con duy nhất mà anh để lại trên cõi đời này, đang ở trong bụng em, nó sắp sửa đi theo anh rồi…

(Toàn văn hoàn) – Một follow, một like, một đánh giá là niềm động lực to lớn đối với team. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!

Chương trước
Loading...