Giang Thành Vãn Sơ

Chương 8



Nghe thấy tiếng động ngoài cửa, tôi nhảy xuống giường, lao đến ôm Giang Trạch thật chặt, sợ anh sẽ không trở lại nữa. Trong thế giới này, chỉ có Giang Trạch là người duy nhất của tôi!

Giang Trạch vững vàng ôm tôi, hôn lên trán tôi: "Mọi chuyện đã kết thúc rồi."

 

16

Lúc đầu, vụ tai nạn của Giang Trạch hoàn toàn là do Giang Vũ ghen tị mà sắp đặt. Anh ta đã phái người khi Giang Trạch đi công tác, cố tình tạo ra một vụ tai nạn giao thông.

Tuy nhiên, Giang Trạch đã biết trước và bẫy ngược lại, anh giả vờ là đôi chân bị tàn tật. Vì tình trạng ông nội trong gia đình đột ngột trở nặng một cách đáng ngờ, Giang Trạch đã quyết định giả vờ như vậy. Điều này sẽ giúp giảm bớt sự cảnh giác của kẻ thù và anh vẫn có thể tiếp tục điều tra người trong gia đình.

Không lâu sau, Giang Trạch phát hiện ra rằng chính mẹ kế của mình đã sai người bỏ thuốc độc chậm vào thức ăn của ông nội!

Gần đây, Giang Trạch bận rộn chính là vì công việc công ty và cũng đang sắp xếp cho ông nội rời khỏi nhà họ Giang để đến viện dưỡng lão sinh sống. Chỉ khi ông tránh xa được bàn tay của Giang phu nhân thì ông nội mới có thể sống sót!

Vì Giang Vũ bắt cóc tôi nên kế hoạch đã bị đẩy lên sớm hơn. Hiện tại, cảnh sát đã bắt giữ cặp mẹ con ác độc kia.

Cha của Giang Trạch đang trên đường trở về. Khi biết vợ và con trai của mình đã làm chuyện như vậy, ông rất tức giận và quyết định ly hôn với Giang phu nhân, đồng thời cắt đứt quan hệ cha con với Giang Vũ!

Hiện tại, nhà họ Giang đã quay về trong tay Giang Trạch. Vài ngày sau, tôi đang ngồi ngoài sân phơi nắng. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng mèo kêu.

Mở mắt ra, tôi thấy Giang Trạch bế một con mèo con bước vào.

"Em thích không?"

"Thích!" Tôi mừng rỡ.

Tôi ôm con mèo con trong tay mà không thể rời mắt: "Cảm ơn anh, chồng yêu!"

Giang Trạch nhẹ nhàng ôm eo tôi rồi thì thầm: "Còn một tin tốt nữa muốn nói với em."

"Trương Thúy Hoa và Trương Mỹ Mỹ cố tình chọc giận cha chúng ta, khiến ông ấy quá xúc động mà qua đời. Giờ đây, chứng cứ đã rõ ràng, bọn họ sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý và phải sống phần đời còn lại trong tù."

Đây chính là tin mừng mà tôi mong đợi bấy lâu nay!

Tôi nhẹ nhàng đặt con mèo xuống, rồi lao đến ôm chầm lấy Giang Trạch, nghẹn ngào nói: "Chồng yêu, cảm ơn anh."

Giang Trạch dịu dàng lau nước mắt cho tôi.

Sau đó anh quỳ một chân xuống, rút ra một chiếc nhẫn kim cương to như quả trứng bồ câu, ánh mắt tràn ngập tình yêu: "Sơ Sơ, em sẽ kết hôn với anh chứ?

Đây là lễ cầu hôn mà anh nợ em."

Nước mắt tôi lập tức làm mờ tầm nhìn, tôi liên tục gật đầu và đưa tay ra cho anh, nhìn anh đầy chăm chú khi anh đeo chiếc nhẫn vào tay tôi.

Một tháng sau, Giang Trạch đã tổ chức cho tôi một đám cưới long trọng. Toàn bộ Giang thành đều biết rằng tôi là vợ của anh.

Dưới những lời chúc phúc của mọi người, chúng tôi trao nhau nhẫn và hôn nhau thật nồng nàn.

Chúng tôi quyết định đi hưởng tuần trăng mật ở Bali.

Ngày đầu tiên đến nơi, tôi đã bắt đầu nôn mửa không ngừng. Khi đến bệnh viện kiểm tra, tôi mới biết mình đã có thai hai tháng!

Khi biết tin tôi mang thai thì Giang Trạch vui mừng như một đứa trẻ.

Anh ôm tôi không chịu buông, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc: "Vợ ơi, anh sắp được làm cha rồi!"

"Chồng yêu, em cũng sắp làm mẹ rồi!" Tôi đáp lại.

(Toàn văn hoàn) – Một follow, một like, một đánh giá là niềm động lực to lớn đối với team. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!

Chương trước
Loading...