Nữ Chính Bá Đạo Trong Show Hẹn Hò
Chương 1
1
Tôi –
Một ngôi sao nữ hạng nhất với làn da trắng nõn, dung mạo xinh đẹp, ngoài tính cách hơi “chảnh” ra thì không có bất kỳ thói hư tật xấu nào.
Bất hạnh lớn nhất đời này của tôi chính là mắc bệnh “cuồng yêu” mà tham gia cái show hẹn hò trực tiếp c h ế t tiệt này!
Trước khi tham gia show này, tôi còn nghĩ với vị thế của mình mà đi show hẹn hò liệu có bị người trong giới khinh thường không.
Cho đến khi trợ lý đưa cho tôi danh sách khách mời –
Nam số 1: Đỉnh lưu hiện tại – Thẩm Gia Tự.
Nam số 2: Ảnh đế mới nổi – Hạ Dĩ Thiêm.
Nam số 3: Tiểu thịt tươi đang nổi – Chu Nhiên.
Nam số 4: Thiên vương ca nhạc – Tống Nghiên Tư.
Nữ số 1: Tôi, ngôi sao nữ hạng nhất đang nổi – Khương Ngâm.
Nữ số 2: Ca hậu – Thời Mạn.
Nữ số 3: Ảnh hậu – Lê Gia.
Nữ số 4: Hot girl mạng tuyến 18 đầy scandal – Lạc Tiểu Tiểu.
Ôi trời, trừ tôi ra thì bảy người còn lại, tôi quen năm người.
Cái show hẹn hò này quả thực là nơi tụ hội của những nhân vật tầm cỡ, cứ như thể cả giới giải trí này toàn là những “cún độc thân” giữ mình trong sạch vậy.
Mỗi vị khách mời đều là người trong giới.
Tôi ngơ ngác.
Nếu tôi muốn “tự tiêu hóa” nội bộ trong giới, thì tôi tham gia show hẹn hò làm gì chứ?
Nhưng đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất.
Đêm đó trước khi đi ngủ, sau khi tắm xong, tôi thoải mái nằm trên giường định tìm một cuốn tiểu thuyết ngôn tình để đọc.
“Để xem nào, tìm chút 'tư liệu' cho giấc mơ tối nay ~”
Tôi cầm điện thoại chưa lướt được mấy trang, thì trên giao diện một cuốn tiểu thuyết hiện ra mấy chữ to đùng – “Lạc Tiểu Tiểu”.
Khoan đã, đây chẳng phải là tên của cô hot girl mạng hôm nay sao?
Hôm nay xem danh sách tôi còn thấy kỳ lạ, sao lại có một nghệ sĩ tuyến 18 trà trộn vào đây.
Còn nghĩ có phải cô hot girl này đã “bôi trơn” cho tổ chương trình rồi không.
Nhìn kỹ lại, đây còn là một cuốn tiểu thuyết viết về show hẹn hò.
Thế là, tò mò thúc đẩy tôi nhấp vào cuốn tiểu thuyết đó.
Và rồi…
Tôi thức tỉnh.
2
Thì ra, tôi chỉ là một nữ phụ trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết về show hẹn hò.
Một công cụ dùng để tôn lên nữ chính, để khơi gợi sự căm g h é t của khán giả.
Tất cả sự cẩn trọng của tôi, trong mắt khán giả đều bị giải thích thành – “hành vi trà xanh”.
Mà nữ chính của cuốn sách này chính là “Lạc Tiểu Tiểu”.
Cái cô hot girl mạng tuyến 18 mà tôi còn tưởng đã “lót tay” cho tổ chương trình để được tham gia.
Đọc xong cuốn sách này tôi mới phát hiện –
Cô ta rất lợi hại, thật sự rất lợi hại.
Bốn nam khách mời, tất cả đều có quan hệ mờ ám với cô ta.
Cô ta bí mật kết hôn với đỉnh lưu và đang mang thai con của anh ta.
Ảnh đế là người yêu cũ của cô ta.
Thiên vương yêu cô ta nhưng không được đáp lại.
Tiểu thịt tươi thầm mến cô ta nhiều năm.
Hừ, tôi đã nói rồi mà, người trong giới làm gì có ai trong sạch đến thế.
Sau này, dù Lạc Tiểu Tiểu có “thả thính” bao nhiêu người, chỉ cần tôi ở bên cạnh thể hiện “nghệ thuật trà xanh”, khán giả sẽ định nghĩa hành vi của nữ chính là – truyện sảng văn hẹn hò của nữ chính bá đạo.
Sau khi tham gia show này, tôi không chỉ thất tình mà còn hủy hoại sự nghiệp diễn xuất.
Từ một ngôi sao nữ quốc dân có tiếng tăm tốt đẹp, tôi trực tiếp biến thành một “trà xanh” đầy mưu mô.
Nơi ở cuối cùng – livestream bán hàng.
Tôi ngộ ra rồi.
Tôi dẹp bỏ cái đầu óc yêu đương vớ vẩn của mình, tôi khai sáng rồi.
Đã không để tôi sống yên ổn, thì tất cả đừng hòng yên ổn.
Cùng nhau hủy diệt đi!!!
3
Ngày đầu tiên vào ở ngôi nhà chung.
Để tạo chủ đề, tổ chương trình yêu cầu chúng tôi sau bữa tối phải chơi một trò chơi nhỏ, nói là để nhanh chóng hiểu nhau hơn.
Tôi ném mạnh tấm thẻ kịch bản mà tổ chương trình đưa cho lên bàn, cười khẩy: “Tổ chương trình thật là vẽ rắn thêm chân, chẳng phải chúng ta đều quen nhau lắm rồi sao?”
Ảnh đế Hạ Dĩ Thiêm rõ ràng không quen với thái độ này của tôi, anh ta nhíu mày, lên tiếng phản bác:
“Tiểu Tiểu và chúng tôi đều là lần đầu gặp mặt.”
Tôi khoanh tay trước ngực, dựa người ra sau ghế, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý, rồi chuyển ánh mắt sang Lạc Tiểu Tiểu.
Biểu cảm của Lạc Tiểu Tiểu rõ ràng có chút chột dạ, diễn xuất quả nhiên vẫn có một khoảng cách với ảnh đế.
Tôi nhướng mày: “Ồ, hình như là vậy, cô Lạc tôi quả thật không quen.”
Thời Mạn ngồi bên cạnh tôi lén kéo tay tôi dưới bàn, dường như đang nhắc nhở tôi đây là livestream.
Tôi mỉm cười ngọt ngào với cô ấy, gắp một miếng cá vào bát cô ấy.
“Chị Thời Mạn ăn nhiều vào nhé, lát nữa em có thể hỏi chị bao giờ ra bài hát mới không?”
“...”
Sau bữa tối, trò chơi bắt đầu.
Tổ chương trình đầu tiên yêu cầu chúng tôi bốc thăm, chọn ra con số đại diện của mình, sau đó dựa theo số thứ tự, lần lượt bốc những câu hỏi trong chiếc hộp giấy mà tổ chương trình đã chuẩn bị.
Chúng tôi đầu tiên đã bốc thăm số đại diện của mình.
Tôi bốc được số một.
Tôi giơ cao con số trong tay trước mặt mọi người, rồi thò tay vào hộp.
Tôi tùy tiện sờ soạng một lúc, rút ra một mẩu giấy –
[Hỏi số 6, anh ta có phải là một người chung tình không?]
Vừa nhìn thấy câu hỏi này, tôi đã không nhịn được mà cười khẩy: “Phụt...”
Chu Nhiên ngồi bên cạnh tôi khẽ chạm vào cánh tay tôi, nghi hoặc hỏi: “Cậu cười gì vậy?”
Tôi lắc đầu, sự chế giễu trên khóe miệng thậm chí không thèm che giấu: “Không có gì, chỉ là thấy câu hỏi này hơi buồn cười.”
Tiếp đó, tôi ngước mắt lên, trêu chọc nhìn ảnh đế.
“Số 6, tờ giấy này bảo tôi hỏi anh, anh nghĩ thế nào về câu 'ngựa tốt không ăn cỏ cũ'?”
Đồng tử của Hạ Dĩ Thiêm rõ ràng rung động trong giây lát, chạm phải ánh mắt của tôi.
Hai giây sau, giọng nói trầm thấp của anh ta vang lên: