Tôi Dẫn Mẹ Giả Chết Để Thoát Khỏi Hai Thế Hệ Đàn Ông Tồi

Chương 9



Những món trang sức mà cô ta yêu thích, cô ta không còn quyền sử dụng, chỉ trong chốc lát đã được đưa đến tay người phụ nữ đó.

Cô ta không nhớ đã bao lâu không gặp riêng Ôn Tư Niên và Lục Thừa Ngạn, cô ta có linh cảm, chỉ cần cô ta có động tĩnh, họ sẽ lập tức đuổi cô ta đi mà không chút do dự.

Cô gái đó, giống như những ngôi sao đang vây quanh trong trung tâm sàn nhảy, tận hưởng sự chiều chuộng của Lục Thừa Ngạn và Ôn Tư Niên, nhưng ánh mắt tinh quái và khiêu khích của cô ấy, cô ta không bỏ sót một giây nào, tất cả đều rơi vào mắt Hoàng Tuyết Vi.

Cô ta cắn chặt răng, trong lòng mắng một câu "Con hồ ly tinh", ngay lập tức, cô gái ấy gọi tên cô ta, yêu cầu cô ta gửi lời chúc phúc.

Hoàng Tuyết Vi đứng trước mặt cô ấy, kiên quyết không chịu nói gì.

Cô gái lập tức đỏ mắt: "Chị không thể chấp nhận em sao? Em không có ác ý đâu, chỉ muốn làm bạn với chị thôi."

Nhìn thấy dáng vẻ của cô gái, Lục Thừa Ngạn đau lòng vô cùng, lạnh lùng lên tiếng với Hoàng Tuyết Vi:

"Cô luôn tìm cách làm khó Ý Ý, cô ấy hiền lành không so đo với cô, nhưng không có nghĩa là tôi cũng sẽ tha thứ cho cô."

Ôn Tư Niên cũng tiếp tục trách móc: "Nhanh chóng xin lỗi Ý Ý, nếu không thì bà chủ nhà họ Ôn cũng đừng làm nữa."

Chưa kịp nói gì thì cô gái đã òa khóc, lao vào vòng tay của cả hai người đàn ông.

Hoàng Tuyết Vi đầy xấu hổ, phải cúi đầu xuống. 

Cô ta biết mọi người đang nhìn cô ta như một trò cười.

Tuy nhiên, cô ta tin rằng cô ta chắc chắn sẽ có cơ hội vạch trần bộ mặt thật của con hồ ly tinh kia.

Cô ta có thể chờ đợi.

Nhưng mọi chuyện lại phát triển theo một hướng mà cô ta không hề nghĩ đến.

Vào nửa sau của bữa tiệc, Hoàng Tuyết Vi đang một mình tức giận bên hồ bơi thì bỗng bị ai đó vỗ vào lưng.

Cô gái mỉm cười đứng sau lưng:

"Chị à, mới chỉ bắt đầu thôi mà, sao chị đã không chịu nổi rồi?"

"Chị không phải thích tranh giành sự chú ý sao?"

"Chị đoán xem, nếu chúng ta cùng rơi xuống nước, họ sẽ cứu ai?"

Cô ta không hề phòng bị, bị đẩy vào hồ bơi, ngay sau đó cô gái nhảy xuống và bắt đầu ra sức vùng vẫy.

Hoàng Tuyết Vi bị ngập nước vài lần suýt không thở nổi, khi nhìn thấy hai bóng hình quen thuộc lướt qua trước mắt, họ điên cuồng bơi về phía cô gái rồi ôm lấy cô ấy, trên mặt là sự hoảng hốt như thể vừa thoát chết, ngay cả một cái nhìn cũng không dành cho cô ta.

Khi được người ta kéo lên, cô gái đang nức nở trong vòng tay của Lục Thừa Ngạn:

"Chị ấy không cố ý đâu, đừng trách chị..."

Nhìn thấy sắc mặt của hai người đàn ông trở nên lạnh lùng, trong lòng Hoàng Tuyết Vi chợt trùng xuống.

Quả nhiên ngay lập tức, Lục Thừa Ngạn với vẻ mặt lạnh lùng xuất hiện trước mắt cô ta, anh ta mạnh mẽ đẩy cô ta ra, ném cô ta trước mặt cô gái:

"Xin lỗi Ý Ý đi, khi nào cô ấy tha thứ cho cô thì cô mới có thể đứng lên!"

Ôn Tư Niên cũng lạnh lùng nói: "Hoàng Tuyết Vi, sao cô lại độc ác như vậy!

Hết lần này đến lần khác cô hại Ý Ý, cô nghĩ chúng tôi sẽ mãi chịu đựng sao?"

Tất cả các phòng tuyến vừa xây dựng trong lòng cô ta ngay lập tức sụp đổ.

Hoàng Tuyết Vi điên cuồng gào lên:

"Lục Thừa Ngạn, Ôn Tư Niên, hai người đúng là những kẻ ngốc bị phụ nữ thao túng! Các anh thật sự không nhận ra cô ta giả vờ sao? Hay là, các anh lợi dụng cô ta để hành hạ tôi, để làm cho lương tâm của các anh cảm thấy đỡ tội lỗi hơn?"

"Chính các anh ép chết Ý Ý, nhưng lại không dám đối mặt, các anh là những kẻ hèn nhát!"

"Các anh sẽ hối hận thôi!"

"Tôi nguyền rủa các anh cả đời này không thể có được người phụ nữ mình yêu!"

Mặt mày Lục Thừa Ngạn và Ôn Tư Niên đen lại, ra lệnh cho người ta ném Hoàng Tuyết Vi ra khỏi biệt thự, và không muốn nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào của cô ta ở thành phố này nữa.

Không có nơi nào để đi, mẹ con Hoàng Tuyết Vi run rẩy co ro trong ga tàu để tìm chút hơi ấm.

Số tiền trong túi chỉ đủ để mua vé tàu, họ hoàn toàn không dám chi tiền để mua thức ăn, bị đói đến mức mắt hoa lên, hoàn toàn không nhận ra nguy hiểm xung quanh.

Bị họ hại đến mức gia đình tan nát, còn bị đuổi ra ngoài, Khâu Thế An không thể nuốt trôi cơn tức giận này, ông ngày đêm theo dõi, cuối cùng đã tìm được cơ hội, dùng một con dao găm mà ông nhặt được trong thùng rác, đâm mạnh vào mẹ con Hoàng Tuyết Vi.

Hai người không có sức chống cự, rất nhanh đã bị đâm thành vũng máu.

Khâu Thế An bị bắt ngay tại chỗ.

Với tội giết người có chủ đích, ông bị kết án tử hình và sẽ thi hành trong vòng một tháng.

 

10

Sau khi Hoàng Tuyết Vi rời đi, cô gái dường như không còn hứng thú với những trò vui nữa, và cô ấy đề nghị mình muốn bắt đầu đi làm.

Lục Thừa Ngạn và Ôn Tư Niên rất vui mừng, để cô ấy làm thư ký cấp cao của mình, ba ngày trong tuần làm việc tại tập đoàn Lục thị, hai ngày còn lại tại tập đoàn Ôn thị. Cả hai gần như ngày nào cũng cùng đi làm, cùng về nhà với cô ấy.

Tuy nhiên không lâu sau, tại Lục Thị và Ôn Thị đã xảy ra một vài vụ rò rỉ thông tin mật, thiệt hại lên đến hàng chục tỷ đồng.

Hội đồng quản trị yêu cầu truy cứu trách nhiệm, Lục Thừa Ngạn và Ôn Tư Niên đã liều mạng bảo vệ cô gái, trong khi bản thân họ bị tước khỏi vị trí trong ban quản lý cốt lõi, thậm chí còn bị tước đi cổ phần.

Nhưng khi hai người lại mang hành lý đi tìm cô gái, người đã biến mất không dấu vết.

Ngay cả những dấu vết tồn tại cũng được dọn sạch hoàn toàn, như thể cô ấy chưa từng tồn tại.

Cả hai đã cùng nhau lật tung cả Bắc Kinh, nhưng không tìm thấy bất cứ dấu vết nào.

Những ngày sống cùng cô ấy như một giấc mơ vậy.

Có người truyền tin rằng cô gái từng xuất hiện tại một sòng bạc ở Đông Thành.

Cả hai vội vàng đến đó nhưng không thấy người. Trong men say, họ trở thành khách quen của sòng bạc.

Chẳng bao lâu sau, họ đã thua hết tất cả tài sản trong tay.

Những người trước đây cao quý, như hai vị thiếu gia giàu có của Bắc Kinh, giờ đây bị gia đình coi thường, suýt bị đuổi khỏi gia tộc.

Điều mà họ không ngờ đến là cô gái mà họ luôn tìm kiếm lại chẳng để lại một dấu vết nào, lúc này lại đang xuất hiện trong một biệt thự tại quốc gia N.

...

Nhìn cô gái trước mặt giống hệt mình, tôi khẽ cười:

"Hoàn thành nhiệm vụ khá tốt, chào mừng trở lại."

(Toàn văn hoàn) – Một follow, một like, một đánh giá là niềm động lực to lớn đối với team. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!

 

 

Chương trước
Loading...