MẸ CHỒNG TÔI
Chap 1
Mẹ chồng tôi thì vô cùng ghét tôi, nhưng lại coi người yêu cũ của chồng tôi như con gái ruột mà yêu chiều.
Cô ta còn xúi giục mẹ chồng trăm phương nghìn kế để chì chiếc, hành hạ tôi.
Tôi đã cố gắng tìm mọi cách đối phó với bà ấy: mẹ gắp đồ ăn, tôi xoay bàn; mẹ nói chuyện, tôi ca hát; mẹ đi bộ, tôi thì lại chạy xe; mẹ nhảy dân vũ còn tôi trượt xe scooter vòng quanh…
Sau này, người yêu cũ gọi điện cho mẹ chồng tôi: “Dì ơi, cháu nghĩ ra một cách mới, lần này chắc chắn con dâu của dì sẽ sợ xanh mặt~”
Đang nằm trong bệnh viện bó bột, mẹ chồng tôi lớn tiếng quát: “Sau này đừng gọi cho tôi nữa! Tôi còn muốn sống thêm vài năm!”
**1.**
Mẹ chồng tôi rất ghét tôi, ngay trong ngày cưới đã cho tôi một bài học.
Theo phong tục ở đây, trong lễ cưới sẽ có một nghi thức tặng tiền đổi cách xưng hô. Tôi sẽ gọi mẹ chồng là “mẹ”, còn mẹ chồng sẽ tặng lại một phong bao đỏ để bày tỏ tấm lòng.
Tôi vui mừng gọi ba tiếng “mẹ”, mẹ chồng lấy từ túi xách da cá sấu Hermès của bà ra một phong bao đỏ.
Khi tôi nhận lấy, phát hiện phong bao chỉ là lớp giấy bên ngoài, bên trong trống rỗng.
Không khí im lặng trong giây lát, mọi người đều nhìn vào chiếc phong bao trống rỗng, có tiếng xì xào.
“Trời ạ, ngại c.h.ế.t đi được!”
“Xem ra mẹ chồng không ưa con dâu này chút nào, chẳng có chút tâm ý nào cả!”
Mẹ chồng tôi cười và nhìn tôi, ánh mắt đầy châm biếm và mỉa mai.
Trước bao ánh mắt, tôi cảm kích nhận lấy phong bao trống rỗng, rồi lấy ra một phong bao dày cộp đã chuẩn bị sẵn, bên trong đầy tiền.
“Cảm ơn mẹ, đây là phong bao con tặng mẹ, mong mẹ nhận cho, từ nay con sẽ đổi cách xưng hô ạ.”
Ngoại trừ chồng tôi, ai nấy đều ngạc nhiên trước hành động của tôi. MC là người phản ứng đầu tiên, vội vàng tiếp tục đọc lời dẫn:
“Đã nhận phong bao thì đổi xưng hô, từ nay mẹ chồng là mẹ ruột, nào, gọi to đi, mẹ!”
Mẹ chồng tôi há hốc miệng, lúng túng nhìn tôi và gọi: “Mẹ????”
Một giây im lặng, rồi cả hội trường bật cười, mặt mẹ chồng tôi đỏ lên, mắt lườm MC như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi gắng giữ vẻ nghiêm túc, không được cười, phải nín lại, còn nghi lễ nữa mà.
Nhưng lúc trao nhẫn, tôi vẫn không kìm được, cuối cùng bật cười trước micro.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”
Đám cưới của tôi vô cùng sôi nổi, chỉ riêng mẹ chồng tôi là giữ khuôn mặt xanh mét từ đầu đến cuối.
Buổi tối, tôi kéo chồng lại, hào hứng hỏi: “Sao anh biết mẹ anh định gây sự vậy?”
Chồng tôi tự hào đáp: “Ai hiểu mẹ hơn con trai, nhưng em yên tâm, anh sẽ luôn đứng về phía em. Thực ra mẹ anh là người tốt, chỉ là chưa chấp nhận được thôi.”
“Còn tiền trong phong bao là sao?”
“Là ba anh cho, ông cũng hiểu rõ tính mẹ, anh còn lén lấy ra một ít cho em, thử xem trong túi của em đi.”
Tôi cảm động ôm chầm lấy anh: “Ông xã, anh tuyệt vời quá!”
“Nhẹ thôi nàooo! Anh ngạt thở mất!”
**2.**
Sau khi kết hôn, mẹ chồng kéo cả ba chồng đòi đến sống chung với chúng tôi.
Dù họ có đến năm căn nhà riêng, nhưng mẹ chồng vẫn khăng khăng nói nhớ con trai, không thể sống xa anh, sợ tôi không chăm sóc được chồng nên nhất quyết đến ở cùng để chỉ dạy.
Chồng tôi càu nhàu: “Hả? Chứ không phải là người mà mỗi lần con về nhà quá ba ngày là đuổi đi đấy sao?”
Mẹ chồng lườm một cái, anh im lặng bưng bát cơm đi.
Tôi niềm nở đưa bà bánh bao và sữa đậu nành, là đồ tôi dậy sớm mua.
Bà nhếch môi cười: “Tôi không ăn mấy thứ dầu mỡ này, bánh bao sữa đậu nành gì chứ, buổi sáng tôi chỉ uống cháo bạch quả nấu mới thôi, con dâu, sáng mai chắc là được nếm thử tay nghề của con rồi nhỉ?”
Tôi vỗ ngực đáp: “À, Mạnh Khởi nói mẹ thích ăn bánh bao nên con mới mua đấy. Cháo bạch quả cũng dễ thôi, chắc chắn là được ạ!”
“Hừm, tôi đâu có thích ăn.”
Ba chồng hừ mũi, càu nhàu: “Bữa nào cũng thấy bà ăn hết mà.”
Mẹ chồng tức muốn bốc khói, sáng sớm mà cả hai đều không nể mặt mũi cho bà, bà gằn giọng một cái, ba chồng cũng im lặng bưng bát đi.
Vì đi làm, tôi vội rời khỏi nhà, tối đến mẹ chồng nhắn tin nhắc mua đồ, nấu bốn món mặn một món canh.
Tôi ngậm ngùi vì bình thường chúng tôi đều đặt đồ ăn ngoài.
Nhưng để chứng tỏ sự đảm đang và tài nấu nướng, tôi phi ngay về nhà sau giờ làm, mua một đống đồ để trong tủ lạnh tới nổi chứa không hết, để bắt đầu vào bếp.
Thấy tôi mang túi này đến túi khác vào, mẹ chồng hoảng lên, định mở miệng mấy lần nhưng đều bị tôi ngăn lại.
“Mẹ về ngồi đi, chẳng lẽ mẹ không tin vào tài nấu nướng của con sao?”
“Mẹ cứ yên tâm để con lo, hôm nay mẹ nhất định phải nếm thử tài nấu ăn của con dâu đấy!”
Rồi tôi bắt đầu bận rộn làm đồ ăn, ban đầu mẹ chồng còn ngồi yên, nhưng rồi trong bếp liên tục vang lên những âm thanh kỳ lạ.
Tiếng gà kêu, tiếng chậu nước rơi xuống đất, tiếng dầu bắn, tiếng đĩa vỡ, xen lẫn tiếng tôi thốt lên “Trời ơi!” “Xuất sắc quá!”
Mẹ chồng mấy lần định hỏi tôi có chuyện gì, nhưng tôi bực mình nên khóa luôn cửa phòng lại.
“Mẹ! Để con lo, mẹ cứ yên tâm!”
Bà càng lúc càng đứng ngồi không yên, cho đến khi tiếng nổ của nồi áp suất vang lên, bà bắt đầu đập cửa thình thình, khóc ròng:
“Đừng nấu nữa, đừng nấu nữa, con đi ra ngoài đi! Không khéo lát nữa nhà cũng nổ luôn!”
Nhưng trong bếp ồn ào quá, tôi không nghe thấy và bà đã gọi cảnh sát.
**3.**
Khi cảnh sát đến, tôi vừa vặn bưng ra bốn món, một canh, sau khi nghe tình hình, họ đã rầy la bà một trận và bắt bà nộp phạt.
“Bà nói nghiêm trọng đến mức chúng tôi tưởng nhà bà gặp khủng bố, hóa ra là việc này thôi sao?”
Mẹ chồng chỉ vào bếp, hùng hồn: “Các anh nhìn đi, thế này chẳng khác gì gặp khủng bố cả!”
Các chú cảnh sát nhìn quanh một lượt, im lặng một lúc rồi khuyên nhủ mẹ chồng: “Sau này đừng để con dâu bà nấu ăn nữa.”
Mẹ chồng tức tối ngồi lại bàn ăn, vừa định mở miệng, nhưng nhìn bát canh đủ màu sắc trước mặt, bà lại im lặng.
Chồng tôi dè dặt nói: "Hay là mình ra ngoài ăn đi."
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Tại sao? Đã làm xong rồi mà."
Chồng tôi lẩm bẩm: "Thầy dạy bọn anh từ bé, đồ ăn đủ màu sắc đều có độc."
Tôi không tin! Mất bao công sức tra sách nấu ăn, món ăn tôi làm ra sao có thể bị khinh miệt như thế? Tôi tức giận húp một ngụm canh.
Sau đó, tôi phải vào nhà vệ sinh và nôn thốc tháo suốt mười phút. Cuối cùng, cả nhà dọn đồ, đi ăn ngoài.
Mẹ chồng tôi đầy vẻ bực tức, ngụ ý nói: "Bốn món một canh mà cũng làm không xong, chẳng biết con dâu nhà ai mà lại tài giỏi đến thế. Nhớ ngày xưa khi tôi mới về nhà chồng, ai nấy đều khen tôi dịu dàng đảm đang!"