Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
Mở Ứng Dụng Shopee để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Đời Tư Lên Hot Search
Chương 12
Tiêu Duật Bạch đứng bên cạnh nói mát: "Chú nhỏ, đừng tin lời ma quỷ của hắn, người này gian xảo lắm, tin hắn sẽ thay đổi còn hơn tin chị Tống nhà cháu là thần khỉ."
Đột nhiên bị "tag", tôi nheo mắt lại.
Cậu thật là vô lễ!
Tôi tháo con dao thái rau mô phỏng đeo bên hông xuống, nhanh như chớp kề vào cổ Giang Vân Độ.
Tôi cười nói: "Giang Vân Độ, out!"
Giang Vân Độ giơ hai tay lên, đáp lại bằng nụ cười: "Nhẹ thôi."
Đạo diễn Kim cùng đội kiểm lâm vừa đến hiện trường cười gượng một tiếng.
"Chúc mừng thợ săn Tống Tinh Dư hoàn thành nhiệm vụ săn bắt, đội khách mời toàn quân bị diệt."
Đạo diễn Kim phớt lờ ánh mắt của tôi, tự mình ra hiệu "cắt".
Mùa thứ hai, tập đầu tiên của "Sao Thoát Thân: 7 Ngày Sinh Tồn" kết thúc thành công tốt đẹp.
......
Buổi ghi hình kết thúc.
Chúng tôi bước ra khỏi cửa VIP.
Fan hâm mộ đến đón chật kín đại sảnh.
"Chị Tống chị Tống, nhìn em này."
"Sư phụ sư phụ, xin người nhận con làm đồ đệ!"
"Tống Bảo, mẹ yêu con... a! Bảo bối nhìn mẹ rồi."
Bao nhiêu năm ra mắt, đây là lần đầu tiên có fan đến đón tôi ở sân bay.
Nhiệt tình như vậy, tôi thật sự bị sốc.
Ký tên đến nỗi tay muốn rụng rời.
Mãi mới khuyên được đám fan hâm mộ về.
Tôi lại nhìn thấy một người quen.
Giang Vân Độ tiến lên chào hỏi.
"Sư phụ, người đến đón con sao?"
Tống Ngạn liếc nhìn anh ta một cái, rồi đi thẳng về phía tôi.
Tống Ngạn cung kính hành lễ: "Tiểu sư tổ."
Môn phái chúng tôi kết hôn và sinh con muộn.
Bố tôi cách biệt ba đời so với những người cùng tuổi.
Đến đời tôi, trực tiếp cách biệt sáu đời so với những người cùng tuổi.
Sáu đời, họ gọi tôi là tiểu sư tổ cũng không quá đáng nhỉ?
Tôi kéo Tống Ngạn đứng dậy, cười nói: "Khiêm tốn thôi, khiêm tốn thôi."
Giang Vân Độ vẻ mặt kinh ngạc.
Tống Ngạn lúc này mới nhớ ra giới thiệu.
"Tiểu sư tổ, đây là Tiểu Độ, đồ đệ của con, cũng là cháu trai của A Nguyệt."
"Cháu trai của A Nguyệt lớn thế này rồi sao?"
Giang Vân Độ nghe xong cuộc trò chuyện, trực tiếp ngây người.
"Cô quen bà nội tôi sao?"
Tôi giả vờ thâm sâu cười với anh ta: "Đã là cháu trai của A Nguyệt thì con phải gọi ta là dì tổ!"
Sắc mặt Giang Vân Độ lập tức thay đổi, nụ cười bắt đầu tan vỡ.
"Cái gì... dì tổ?"
Tôi cười đáp: "Ừ, cháu ngoan."
Giang Vân Độ: "......"
Đạo diễn tuy chơi xỏ tôi, nhưng số tiền thưởng đã hứa vẫn được chuyển vào tài khoản của tôi đúng hẹn.
Tay ôm một khoản tiền lớn, dưới sự níu kéo của chị Triệu, tôi không chút do dự chọn cách về núi "nằm ườn".
Một tuần sau, Cố Dịch Thừa sau khi giải quyết xong chuyện đấu đá trong gia tộc đã dẫn Tiêu Duật Bạch đến núi Long Hi tìm tôi.
Đi cùng còn có Trì Hòa Vũ, Phương Trúc Thanh, và Giang Vân Độ mặt mày lạnh tanh từ đầu đến cuối.
"Tinh Bảo!"
"Chị Khỉ!"
"Dì tổ!!"
Tôi cười đáp, dùng nghi thức cao nhất tiếp đãi họ, đặc biệt dẫn họ xem tấm biển khen mà cảnh sát tặng tôi.
Buổi tối, tôi bưng ra một nồi cà ri gà hầm kỹ.
"Thử tay nghề của tôi xem."
Họ ăn vui vẻ bao nhiêu, đêm đến lại dậy nhiều bấy nhiêu.
Tôi quay người về phòng, tắt đèn đi ngủ.
Giang hồ có câu: Cướp trả thù, bảy ngày không muộn.