Giang Lê
Chương 1
1
Mở mắt ra, tôi bàng hoàng nhận ra đoạn video riêng tư của mình và Thẩm Dục Sơ đã tràn lan trên mạng.
Khoảnh khắc nhìn thấy đoạn video ấy, tôi chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ.
Thẩm Dục Sơ có sở thích quay video trên giường, tôi đã nhắc nhở anh ta vô số lần.
Lần nào anh ta cũng thề thốt sẽ không bao giờ tiết lộ, chỉ giữ lại xem một mình cho vui vẻ, và cam đoan chắc chắn sẽ không để lộ ra ngoài.
Hai ngày trước, Thẩm Dục Sơ nói rằng anh ta bị mất điện thoại, tim tôi chợt thắt lại.
Điều tôi lo sợ nhất cuối cùng cũng đã xảy ra.
Đoạn video tuy chỉ vài giây ngắn ngủi, nhưng khuôn mặt tôi lại hiện lên vô cùng rõ ràng.
Tôi ngơ ngác nhìn dòng bình luận “xin link” phủ kín màn hình.
Rõ ràng trong phòng đang bật điều hòa, nhưng tôi vẫn cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Trên mạng đã có người tìm ra danh tính của tôi, hình ảnh của tập đoàn Giang thị bị tổn hại nghiêm trọng.
Sau khi mẹ tôi qua đời, bố tôi nhanh chóng cưới vợ mới, mẹ kế liên tiếp sinh cho ông ba cậu con trai. Vốn dĩ bố tôi đã trọng nam khinh nữ, ba đứa em trai ngày càng lớn, vị thế của tôi trong nhà họ Giang vốn đã có phần khó xử. Tôi không dám nghĩ bố sẽ phản ứng thế nào với đoạn video này, và người mẹ kế luôn đối đầu với tôi sẽ nhân cơ hội này để giáng thêm bao nhiêu đòn.
Thẩm Dục Sơ lo lắng nói: “Anh đã cho người xóa video rồi, những kẻ trên mạng mắng em và tìm kiếm thông tin của em cũng sẽ bị kiện.”
Anh ta ôm chặt tôi đang run rẩy vào lòng, không ngừng an ủi.
“Ngoan nào, tin anh, anh sẽ xử lý tốt mọi chuyện.”
2
Tôi mơ màng ngủ một đêm, điện thoại đã bị Thẩm Dục Sơ thu giữ, anh nói tôi xem cũng chỉ thêm phiền lòng.
Người giúp việc gọi tôi dậy, nói mẹ của Thẩm Dục Sơ đã đến.
Tôi vội vàng rửa mặt thay quần áo rồi xuống nhà. Thẩm phu nhân không khách sáo chào hỏi, mà đi thẳng vào vấn đề.
“Video nhạy cảm bây giờ lan truyền khắp nơi, hôn lễ của hai con tạm thời hoãn lại đi, đợi đến khi dư luận lắng xuống hoàn toàn rồi kết hôn.”
Tôi sững người, lúc này chẳng phải nên nhanh chóng tổ chức hôn lễ, tôi và Thẩm Dục Sơ trở thành vợ chồng thì mới có thể bảo toàn danh tiếng của tôi hay sao?
Trong đoạn video đó, con trai bà ta không lộ mặt, chỉ có khuôn mặt tôi, vậy nên bà ta không cần quan tâm đến sống chết của tôi sao?
Thẩm phu nhân nhìn khuôn mặt tôi ngày càng khó coi, giải thích: “Không phải nói không cho hai con kết hôn, chỉ là hoãn lại thôi, đợi đến khi chuyện này bị mọi người quên lãng rồi kết hôn.”
“Vậy khoảng thời gian này thì sao? Video là do Thẩm Dục Sơ quay, cũng là do anh ấy bảo quản điện thoại không cẩn thận mới để lộ ra ngoài. Giang thị cũng bị liên lụy chịu không ít tổn thất, kết quả vào thời điểm quan trọng này, bác lại muốn chúng con hoãn cưới?”
Thẩm phu nhân nhìn tôi, nhấp một ngụm trà, ánh mắt lạnh lùng và xa cách: “Bác đã nói rồi, chỉ là hoãn lại thôi. Mọi người đều biết hai con đã đính hôn, sau khi video bị lộ, Dục Sơ đã bận trước bận sau giúp con giải quyết, trong mắt người ngoài hai con cũng chẳng khác gì vợ chồng.”
Tôi cười lạnh hỏi lại: “Giúp con giải quyết?”
“Video là do Dục Sơ quay, vậy thì tính là giải quyết giúp con cái gì?”
Thẩm phu nhân liếc nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Trong video chỉ có khuôn mặt của con, không phải giải quyết giúp con thì là giúp ai?”
“Nếu con không đồng ý, Dục Sơ có thể ép con quay video sao?”
Trong khoảnh khắc, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ, ánh mắt của Thẩm phu nhân như lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua da thịt, xé nát nội tạng tôi thành từng mảnh vụn.
3
Tôi kể với Thẩm Dục Sơ chuyện mẹ anh ta tìm tôi, Thẩm Dục Sơ không mấy để tâm.
“Em đừng quá để ý những gì mẹ anh nói, ngày cưới của chúng ta đã định sẵn rồi, anh sẽ không hoãn ngày cưới đâu. Anh cưới em chứ không phải mẹ anh cưới em, đừng lo lắng.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, nếu Thẩm Dục Sơ thật sự nghe theo lời mẹ anh ta mà hoãn cưới, bố tôi chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho tôi.
Sự việc không được giải quyết nhanh chóng như Thẩm Dục Sơ nói.
Video vẫn tiếp tục lan truyền, tôi trở thành đề tài bàn tán của cư dân mạng.
“Anh không phải nói sẽ nhanh chóng giải quyết sao? Nếu anh không làm được, thì để nhà tôi ra mặt.”
Lúc này tôi đã hoàn toàn bình tĩnh lại, vừa nói vừa định gọi điện cho thư ký.
Thẩm Dục Sơ giữ tay tôi lại, sắc mặt có chút âm trầm.
“Em không tin anh sao?”
Tôi do dự hai giây rồi cúp điện thoại. Tôi và Thẩm Dục Sơ đã đính hôn, ba tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ.
Trong giới của chúng tôi, việc đính hôn đã chứng minh hai người bị ràng buộc thành một cộng đồng lợi ích.
Danh tiếng của tôi bị tổn hại, Thẩm Dục Sơ cũng sẽ bị liên lụy.
“Tại sao video lại bị lộ ra ngoài? Gần đây anh có đắc tội với ai không?”
Đối diện với câu hỏi của tôi, vẻ mặt Thẩm Dục Sơ thoáng qua một tia không tự nhiên, sau đó anh ta cụp mắt xuống, tức giận đập tay xuống bàn.
“Hôm đó anh đến khách sạn Thập Nguyệt bàn chuyện hợp tác, vừa ra ngoài đã phát hiện mất điện thoại. Anh đi kiểm tra camera giám sát thì họ nói camera ở tầng đó hôm đó đang bảo trì, không hoạt động.
“Khách sạn Thập Nguyệt là sản nghiệp của nhà họ Tống, anh nghi ngờ là Tống Sơn Lâm muốn hãm hại anh nên mới sai người lấy điện thoại của anh.”
Tống Sơn Lâm là kẻ thù không đội trời chung của Thẩm Dục Sơ, nghe nói hai người từ nhỏ đã không hợp nhau, lớn lên lại càng trở mặt thành thù.
Sau khi ở bên Thẩm Dục Sơ, tôi không ít lần nghe anh ta nói xấu Tống Sơn Lâm.