Thông tin truyện

Chúc Quân Quy

Chúc Quân Quy

Đến năm thứ năm sau khi đính thân, thanh mai trúc mã của ta - Mạnh Chiêu vẫn không chịu cưới ta.

Hắn chê ta nhát gan hay khóc, chê ta quá mức mềm yếu.

Chê lúc ta giặt lụa bên suối, chỉ vô tình lau mồ hôi thôi cũng có thể khiến đám đồng liêu đứng ngây ra mà nhìn.

"Nàng cứ chờ đi, có khi sang năm ta sẽ hồi tâm chuyển ý."

Ta ngốc nghếch tin tưởng lời nói vu vơ ấy, cứ thế chờ đợi sang năm thứ sáu.

Cuối cùng, vẫn là Thẩm đại nhân - cấp trên của Mạnh Chiêu nhìn không nổi nữa mà tốt bụng khuyên nhủ:

"Nàng ấy không có nơi nương tựa, một nữ tử yếu đuối thì làm sao mà sống được?

"Mau cưới nàng ấy về đi, coi như giúp nàng một tay."

Thế nhưng khi hôn kỳ đã đến gần kề, Mạnh Chiêu lại giả chết chạy đi mất.

Vì không có nam nhân bên cạnh nên ta thường xuyên bị đấm lưu manh quấy rối, không ít lần còn có những kẻ lang thang đến đập cửa nhà giữa đêm khuya.

Aiz, ngày tháng của nữ tử nhỏ bé như ta thật sự khó khăn biết bao.

Cho nên vào một buổi chiều thu, sương mờ giăng phủ, ta cầm chiếc đèn lồng làm bằng sừng dê, lấy hết dũng khí gõ cửa phủ Thẩm đại nhân, cẩn trọng cầu xin:

"Đại nhân, cầu xin người giúp ta thêm một lần nữa."

Xem thêm
Thu gọn

Tác giả: Cưu Sâm

Trạng thái: Full

Danh sách chương

Loading...